Thế Giới Teen
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

Không còn trốn tránhXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả

Bông ♥ mK
Bông ♥ mK
Hiện:
Cấp Bậc: Rìu Chiến Vàng
Cấp Bậc: Rìu Chiến Vàng
Tuổi : 31
Hộ Mệnh : 6
Tổng số bài gửi : 845
Đến từ : hội ng` lùn Hà Nội :x
Blast Blast : Có tí bệnh :x
Trang Trại Thú Nuôi : Không còn trốn tránh Monkey12Không còn trốn tránh MooseKhông còn trốn tránh Penguin
Không còn trốn tránh SheepKhông còn trốn tránh Dog2Không còn trốn tránh Giraffe
Bài gửiTiêu đề: Không còn trốn tránh Không còn trốn tránh Icon_minitimeWed Mar 10, 2010 4:15 pm
Tình đầu luôn khiếm khuyết phải không anh? Có lẽ anh không trách em, như em cũng thế. Bởi hoàn hảo không phải ưu điểm của con tim. Trái tim luôn cần sự bù trừ từ một trái tim khác để trở nên trọn vẹn, như cái mà người ta gọi là tình yêu.

Vụng về, em đã đánh mất anh. Em vẫn nghĩ một khi đã mất đi thì không bao giờ tìm lại được. Không thể níu giữ, không thể bù đắp. Và như thế em nhìn anh xa em... Xa mãi...

Yếu đuối, em đã khoác cho mình vỏ bọc mạnh mẽ, kiên định. Tấm áo giáp đó giúp em sống rất tốt dù cuộc đời có bao sóng gió. Vô tình em đã tự bao phủ trái tim mình, để tình yêu không thể đến với anh, cũng như trái tim anh héo hon đứng cạnh tim em, mãi không thể hòa làm một.

Cố chấp, em đã không để anh che chở. Bờ vai anh đấy nhưng em không dám dựa vào. Vòng tay anh đấy nhưng em không dám nắm lấy. Những đêm mưa cô đơn đến hoảng hốt, một tin nhắn em cũng không dám gửi đến anh. Để rồi mọi thứ cũng trôi qua, và em những tưởng mình mạnh mẽ.

Thận trọng, em chỉ chờ cơ hội đến, đôi khi cũng không nắm bắt lấy. Em nghĩ cơ hội sẽ biến thành vật chất và có thể tự trôi vào tay em. Em chờ anh chủ động trong mọi việc và trốn tránh mọi rủi ro có thể xảy ra. Em giao tình yêu cho anh nắm giữ, tình yêu chung của hai đứa. Nhưng khi anh buông tay, giá như em nắm chặt tay, hay chỉ níu lại đôi chút, anh sẽ cùng em dìu dắt tình yêu về. Nhưng em đã không làm thế, em để tình yêu trôi tuột qua tay mình.

Để rồi hụt hẫng, một ngày anh xa em...

Anh xa em đã đủ lâu rồi. Đủ lâu để mọi cảm xúc về anh chỉ còn mơ hồ mà không thể gọi tên.

Nhớ về anh, em đã không còn thấy đau nữa. Nhớ về anh, em xin giữ lại những ngày tháng tinh khôi của đôi mình. Em đã không còn trốn tránh. Giờ em đã dũng cảm, đúng ra là bình tĩnh hơn, để đối mặt với anh. Em không sợ hình bóng anh gợi lại đau buồn. Em không sợ phải nghe tiếng nói anh kéo em về kỷ niệm. Em không sợ mình yếu đuối trước anh. Em nhận ra mình đã qua được sóng gió. Và em muốn gặp anh.

Chẳng vì lý do gì cả, anh ạ. Tự dưng em thắc mắc không biết dạo này anh ra sao. Em muốn nhìn thấy anh. Giọng nói, tiếng cười, nét mặt, cử chỉ... chập chờn trong giấc mơ em và đôi lúc khi em đang thức. Xa anh, em sinh ra chứng lẫn lộn giữa mơ và thực. Ký ức về anh, về mối tình đầu khiến em nghĩ mình đang mơ vì đời có bao giờ đẹp được như thế. Nhưng có lẽ là thực, vì vài vệt nhói đau.

Nếu phép mầu đã từng mang chúng ta đến với nhau, xin hãy một lần nữa cho em được gặp anh. Chỉ gặp thôi. Và em sẽ ra về trước khi nỗi đau kịp trở dậy.
Không còn trốn tránhXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Thế Giới Teen :: 

H[u]L[a] H[o]M[e]

 :: 

Yêu

-